Đuyên Hồng

QUÊ HƯƠNG TÔI

Quê hương tôi một vùng đất mặn
Đường sá xa xôi cách trở đò giang
Những con đường làng thấp thoáng dưới bóng trăng
Những con thuyền sớm chiều buồm no gió
 
Quê hương tôi có mùa khoai mùa đỗ
Có mùa mưa mùa lũ trắng đường xa
Có mùa vàng hoa mướp tím hoa cà
Mùa xanh đồng lúa nõn nà con gái…
 
Quê hương tôi giọng hò khoan mềm mại
Điệu dân ca dìu dặt sáo diều bay
Những mùa na mùa nhãn mọng trên cây
Những mùa mít mùa xoài thơm đầy ngõ…
 
Quê hương tôi những đêm trăng sáng tỏ
Bà ngoại nhai trầu thong thả kể chuyện xưa
Cho con cò bay trắng cả câu ca
Cho Thánh Gióng lên ba thành Ông tướng…
 
Quê hương tôi tiếng trống làng vang vọng
Muà xuân về vui lễ hội dân ca
Bao cô gái lội đồng bỗng đẹp tựa tiên sa
Những quan trạng về làng dân rước lọng…
 
Quê hương tôi thật thanh bình yên lặng
Bốn mùa xanh bờ bãi nương dâu
Nơi quả cau quyện lòng cùng vôi trắng
Nặng nghĩa đời nên nhuộm đỏ cho nhau…

Được bạn: HB 04.12.2006 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "QUÊ HƯƠNG TÔI"